tại sao đồng hồ của xe lại có đến 220 km nhưng không xử dụng đến đâu mà sản xuất làm gì có bao giờ dùng đâu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hà không có quyền sử dụng chiếc xe đó, vì chị Hoa gửi xe cho ông chủ cửa hàng. Hai bên đã có sự thỏa thuận thời gian, chị Hoa trả tiền và nhận lại xe. Như vậy, trong thời gian đó chủ cửa hàng có quyền chiếm hữu quản lý xe, giữ gìn cẩn thận không để mất mát, hư hỏng, trong thời gian chị Hoa gửi xe. Căn cứ vào Điều 180 Bộ luật Dân sự, chị Hoa có quyền đó: bồi thường xe đó. Ông chủ cửa hàng phải chịu trách nhiệm bồi thườn£ cho chị Hoa.
Hà không có quyền sử dụng chiếc xe đó, vì chị Hoa gửi xe cho ông chủ cửa hàng. Hai bên đã có sự thỏa thuận thời gian, chị Hoa trả tiền và nhận lại xe. Như vậy, trong thời gian đó chủ cửa hàng có quyền chiếm hữu quản lý xe, giữ gìn cẩn thận không để mất mát, hư hỏng, trong thời gian chị Hoa gửi xe. Căn cứ vào Điều 180 Bộ luật Dân sự, chị Hoa có quyền đó: bồi thường xe đó. Ông chủ cửa hàng phải chịu trách nhiệm bồi thườn£ cho chị Hoa.
Thời gian để bác Hà đi đến B là :
8 giờ 15 phút - 7 giờ = 1 giờ 15 phút
Đổi 1giờ 15 phút = 1,25 giờ
Quãng đường AB dài là:
1,25x4,4=5,5 (km)
Thời gian bác nội đi là:
5,5:11=0,5 (giờ)=30 phút
Thời gian đi của bác Hà ít hơn thời gian của bác Nội là:
1 giờ 15phút - 30 phút = 45 phút
Nếu bác nội muốn đến trước bác Hà 15 phút thì thời gian dư :
45-15=30 phút
Vậy Bác Nội phải đi lúc:
7giowf 45 + 30 phút = 8 giờ 15 phút
bạn làm như chúng tớ mê **** lắm ý đến bạn coi bọn tớ như con theo chủ để xin **** vậy bạn cư xử như vậy không đáng là thành viên của olm
4.tên của mình
7.cái bóng
8.hổ không ăn cỏ
9.mày bị điên à,mày bị thần kinh phải ko,...
10.tiếng kêu:"meo...meo"
1. Là con đường. Nó có chỗ dốc, có chỗ thoải và không chuyển động đc.
b, " Chúng tôi cần phải bán các thứ này đi để…" Người nói là anh Tấn, người nghe là chị hàng đậu. Hàm ý: Chúng tôi không thể cho những thứ này đi được.
- Người nói và người nghe đều hiểu được hàm ý của người nói, chi tiết chứng tỏ:
b, Ôi dào! Thật là càng giàu có càng không dám rời một đồng xu! Càng không dám rời đồng xu lại càng giàu có!